Sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo thuần nông nghiệp, khi học xong lớp 12, tôi thấy ở nơi mình sinh sống có một vài em bé đã đến tuổi học mẫu giáo hoặc tiểu học, nhưng thay vì đến trường thì các em lại thu mình chơi ở nhà, không biết giao tiếp và nói chuyện với người thân. Thậm chí, có em vì không có ai trông nom mà bỏ nhà đi lang thang, không ý thức được sự nguy hiểm xung quanh mình. Khi ấy, tôi đã tìm hiểu xem vì sao các em lại có những hành vi như vậy. Khi biết được rằng, đó là biểu hiện của hội chứng tự kỷ, rối loạn tâm thần, chậm phát triển trí tuệ… Địa phương tôi sinh sống lúc đó không có trường lớp dạy cho những trẻ em này, ngay cả người thân của các em còn không biết các em bị bệnh gì, hàng xóm và bạn bè cùng trang lứa các em thì có thái độ kì thị, xa lánh và không muốn tiếp xúc với các em.